Hoàng cung rộng lớn, trang nghiêm, ở mọi ngóc ngách đều có sự xuất hiện của kẻ hầu người hạ, lính canh hay nô tỳ, vệ quân hay thái giám. Người nhiều là vậy, nhân khí vẫn không thể khiến nơi đây trở nên bớt âm trầm lạnh lẽo.
Hoàng cung, vốn không phải nơi dành cho người ở.
Toàn bộ hoàng cung đều bao phủ bới bầu không khí bi thảm âm u.
Cũng phải thôi, tiên đế vừa băng hà, hoàng cung tráng lệ nguy nga bị bao phủ bởi một tầng tang thương, vải trắng xuất hiện khắp nơi, sắc mặt con người u uất đáng sợ.
Người ngoài nhìn vào, chính là một mảng âm u yên tĩnh đến lạnh người. Thế nhưng, phía sau sự yên tĩnh đó, chính là điên cuồng tranh đấu.
Tựa như bên ngoài đại dương mênh mông kia, mặt nước yên ả lăn tăn gợn sống, bên dưới lại chính là sự đấu tranh một sống một còn của hải lưu lớn mạnh.
Tiên đế băng hà đột ngột, chưa kịp ban thánh chỉ truyền ngôi, triều đình chia làm hai phe đối trọng, một bên là thái tử đương chiều, một bên là tứ vương gia- em trai của hoàng thượng.
Thái tử đương chiều năm nay vừa tròn 20, thế lực lại không thua kém gì tứ vương gia tuổi ngoài tứ tuần, cho thấy thực lực của thái tử điện hạ, không hề nhỏ.
Thế lực mặc dù tương đương, nhưng thái tử không các nào có thể thuận lợi ngồi lên ngai vàng, sức ép từ bên tứ vương gia thật sự không thể xem thường.
Người đời có câu, nước không thể một ngày không có vua, bọn họ vậy mà đấu đá nhau đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815747/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.