Cẩm Lý nhìn chằm chằm Phương Ly Ngôn ngồi bên cạnh mình, cực kỳ ghét bỏ!
" Phương Ly Ngôn, anh đến công ty đi, công ty có mệnh hệ gì thì biết làm sao?" Cẩm Lý tích cực đuổi người.
Phương Ly Ngôn ngồi dính trên ghế, không có ý định đi:" Em không cần lo lắng, không tới công ty, anh cũng sẽ không để nó tuột khỏi kiểm soát."
Y rất giỏi đó.
Cẩm Lý đen mặt nhướn mày nhìn Phương Ly Ngôn ngồi bên cạnh, lại nhìn đám người hầu xung quanh, cuối cùng anh vẫn quyết định đứng dậy, kéo tay Phương Ly Ngôn.
" Cẩm Lý, em làm gì thế?" Phương Ly Ngôn bị Cẩm Lý kéo đi, lại không muốn phản kháng Cẩm Lý, tùy ý để Cẩm Lý kéo đi.
Cẩm Lý mạnh mẽ kéo Phương Ly Ngôn ra ngoài cửa lớn, ném người ra ngoài, nhanh chóng đóng cửa cài then, từ trong nói vọng ra:" Anh tới công ty đi, em muốn ở nhà một mình."
Phương Ly Ngôn bị tạt thẳng gió vào mặt, bơ vơ đứng trước cửa lớn biệt thự đứng tên của mình:"..."
Hình như y chiều anh quá nên anh mới hư đúng không?
Thôi, dù sao anh cũng là bởi vì lo lắng cho tình hình công ty của y.
Phương Ly Ngôn thờ dài trong lòng, nhìn cánh cửa đóng kín, nói vọng vào:" Em đợi đó."
Thiếu gia vậy mà thật sự rời đi.
Đám người hầu vừa được thuê về mắt tròn mắt dẹp nhìn hành động ngôn cuồng của Cẩm Lý, cũng cực kỳ bất ngờ trước sự chiều chuộng Cẩm Lý của y.
Chỉ là một omega, vậy mà có thể ném thiếu gia ra khỏi nhà không thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815737/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.