Cẩm Lý tỉnh dậy, phát hiện tay đang bị tên mặt đẹp tính tình quái gở Phương Ly Ngôn nắm chặt, liền gấp gáp muốn đẩy ra. Phương Ly Ngôn cả buổi tối bị những hình ảnh đáng sợ đeo bám khó khăn lắm mới có thể ngủ, lại bị động tác có phần lớn của Cẩm Lý làm tỉnh.
Phương Ly Ngôn mở mắt, ngẩng đầu nhìn Cẩm Lý.
Cẩm Lý còn đang muốn làm gì đó, bất ngờ bị y nhìn chằm chằm, liền thu tay về phía sau:" Cái đó! Thiếu gia, chúng ta có thể về được không?"
Anh cảm thấy trước khi có tin tức của nhóc nhà mình, vẫn là nên tận lực duy trì khoảng cách với những người khác đi. Tên nhóc kia rất hay ghen, không thể để y ghen được a.
Phương Ly Ngôn nhíu mày nhìn người trước mặt.
Cẩm Lý:" Thiếu gia?" Nhìn trẫm làm gì:" Tôi không sao..."
" Cút."
Cẩm Lý:"..." Đệch, thể loại gì? Trẫm cũng đâu có muốn ở một chỗ với ngươi chứ!
Cẩm Lý ngồi dậy, nhanh tay rút kim truyền ra khỏi mu bàn tay, đi nhanh hơn chạy tiến về phía cửa:" Thiếu gia ở lại vui vẻ."
Cẩm Lý thật sự nói đi là đi, đến một cái quay đầu cũng không dành cho Phương Ly Ngôn, đùa gì chứ! Trẫm lo cho nhóc nhà mình còn chưa xong, rảnh đâu lo cho người ngoài.
Hắn cũng không phải trẻ con, trẫm mới không thèm quan tâm.
Cẩm Lý đi hỏi mượn một bộ đồ thường, rời khỏi bệnh viện.
Đợi chút, hình như quên chưa hỏi địa chỉ biệt thự?!! Làm sao anh bắt xe về được,... khoan đã, anh quên mất một điều, ở nơi này... anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815730/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.