Hai người cùng nhau vòng vo mất hơn một tiếng đồng hồ, tận đến khi bụng nhỏ của Cẩm Lý lớn tiếng biểu tình, anh mới ngại ngùng nhìn y.
Cẩm Lý bị y nhìn, thẹn thùng trừng mắt" Anh nhìn cái gì? Tôi không thể đói à?
Khởi Linh bị bộ dạng xù lông của Cầm Lý trọc cười, y dịu dàng cười với anh " Có thể, anh dẫn em đi ăn"
Y túm lấy tay Cẩm Lý khiến cho mười ngón tay đan chặt lại với nhau rồi mới dẫn Cẩm Lý xuống dưới lầu Hai
người một trước một sau bước xuống, lại phát hiện ra ba con người phiền phức kia vẫn còn đang ở đây, ba người ngồi trên bàn, ăn uống vui vẻ tựa như một gia đình nhỏ hạnh phúc, khiến Cẩm Lý cực kỳ ngứa mắt.
Bà Khởi phát hiện Cẩm lý cùng Khởi Linh, nụ cười trên mặt liền tắt ngấm.
Khởi Linh" Sao mấy người vẫn còn ở đây?" Y nói chưa đủ rõ ràng hay sao? Chẳng lẽ phải trực tiếp gọi người tời kéo đi? Đám người này mới chịu cút?
Ông Khởi :" Nhà của ta, ta không ở đây thì ở đâu?"
Khời Linh:" Đây là nhà của tôi." Chỗ nào là nhà ông, ông đừng có thấy sang liền nhận bừa.
Khởi Linh lên tiếng liền muốn đuổi người khiến ông Khởi cực kì tức giận đập bàn ăn đừng bật dậy Khởi Linh biểu cảm lạnh nhạt nhìn ông ta, mặc cho bà Khởi cùng bạch liên hoa đã bắt đầu nước mắt ngắn nước mắt dài, ôm nhau khóc nấc lên.
Cẩm Lý:"?!!"
Cẩm Lý bị tình cảnh đại chiến gia đình lần hai làm cho buồn nôn kiên nhẫn không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815718/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.