Ngày ngày đều phải tỏ ra mình là một người bình thường! Tâm Lý bình thường, nhân cách bình thường, sức khỏe bình thường.
Khoan đã... ngoài sức khỏe ra, thứ gì của trẫm cũng bình thường, có biết hay không?
Cẩm Lý kiên nhẫn nhắc lại:" Cháu muốn đến tổng công ty."
Quản gia bị sự kiện vừa rồi dọa sợ, cưỡng ép Cẩm Lý trở về phòng nằm nghỉ, còn đặc biệt sai nhà bếp làm liền mấy món tốt cho tim mạch, gấp gáp ép Cẩm Lý ăn hết.
Cẩm Lý không ăn, quản gia sẽ ở bên cạnh lải nhải, chính vì vậy mà anh đành ngoan ngoãn ăn hết trước.
" Mẹ cháu đã đồng ý rồi." Nhìn thấy biểu cảm của quản gia, Cẩm Lý nghiêm túc nói tiếp.
" Thiếu gia à, cậu vừa cũng thấy rồi đó! Chỉ tác động nhẹ một chút cậu đã... haiz.. thiếu gia, cậu đừng tùy ý nữa."
" Cháu không có tùy ý." Ở nhà thì làm sao gặp được nhóc nhà mình chứ! Anh còn chưa biết đứa nhỏ nhà mình ngang dọc thế nào đâu.
" Thiếu gia à..."
" Bác, hiểu cháu mà." Đừng ép trẫm... để trẫm leo tường rời đi!
Thân thể này không được đâu.
Trẫm là một người cực kì nhận thức rõ khả năng của thân thể này.
----
Dương Nhất Thành tỉnh dậy sau giấc mơ kỳ lạ, y ngồi thẫn thờ trên giường trắng tinh, mờ nhịt nhìn ra cửa sổ. Tháng 2, thời tiết ấm áp cùng mưa phùn, cây tầm xuân bên ngoài đã mọc đầy lá xanh, đám chim bồ câu lại tìm đến đậu trước cửa sổ phòng y.
Dương Nhất Thành không có tâm trạng cho bồ câu ăn, lật chăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tien-ty-khong-dang-mot-xu/1815703/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.