Vệ Tây Lẫm V: Không lấy nhan sắc kinh thiên hạ, liền lấy tài hoa động thế nhân.
Mây tan sương tán nói: "Thiên tử."
Hà Minh Phong nói ra cách nhìn của bản thân: "Nhóm đến sau sẽ có ưu thế, cũng không biết tổ hợp 'Đen' có thể bắt lấy cơ hội không đây."
Café đen cân nhắc một chút: "Cao cao tại thượng."
Hà Minh Phong tiếc nuối lắc đầu: "Đổi nào."
Vệ Tây Lẫm gợi ý: "Nuông chiều."
"Nói gì nghe nấy." Cố Duyên Tranh cũng không chắc.
Vệ Tây Lẫm cười bất đắc dĩ.
Hà Minh Phong nói: "Đổi."
Mây tan sương tán có hơi sốt ruột, dùng ánh mắt thúc giục nhìn chằm chằm vào mắt Café đen: "Tô Tuân*."
(*Một trong Bát đại gia thời Đường Tống.)
Tô Tuân có khá nhiều câu, Café đen vẫn cảm thấy đồng đội cứ nhắc đâu đâu, từ giọng nói mất kiên nhẫn có thể nghe ra hắn đang oán trách đồng đội nhắc nhở không đúng chỗ: "Theo lệnh mà làm?"
Mây tan sương tán thở dài một hơi, cảm thấy không còn nhiều hy vọng.
Lại trao đổi.
Vệ Tây Lẫm chỉ vào Cố Duyên Tranh: "Là anh!"
"Ha ha ha......" Cả tối nay người xem tại hiện trường đều cảm thấy rất thoải mái, đặc biệt là lúc 'Tinh Vệ lấp biển' lên sân khấu lại càng vui mừng.
Hà Minh Phong bật cười, nói với Vệ Tây Lẫm: "I phục YOU, ngay cả cụm 'là anh' cũng nói ra được rồi."
Cố Duyên Tranh lộ vẻ chịu thua, giọng chắc chắn tự tin: "Sống trong nhung lụa."
Khán giả hoan hô một trận.
Cố Duyên Tranh nhìn thanh niên không chớp mắt: "Anh muốn hỏi một chút, 'sống trong nhung lụa' có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thien-hoang-cua-sieu-sao/1170607/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.