Edit: Tiểu Khê
Đường Dịch sửng sốt quay người, trong phút chốc không biết đáp sao, hắn không nghĩ tới cậu thiếu niên đó đột nhiên dám hỏi lên câu như vậy.
Máy móc quay đầu hỏi: "Cậu... nói gì?"
Ôn Ngôn nghiến răng giãy giụa trong lòng một lúc, sau đó đứng dậy nói từng chữ từng chữ một: "Cái hôm ta gả cho ngươi, đại ca đã kéo ta lại dặn dò rất nhiều điều, trong đó có một điều rằng tuyệt đối không để cho ngươi ăn hương thung, bởi vì chỉ cần ngươi ăn phải sẽ bầm tím hết người, sau đó khó thở, lúc nhỏ thậm chí cònkhiến ngươi suýt chút nữa mất mạng cho nên ngươi phải cực kỳ ghét cây hương thung."
Nói đến vậy rồi không cần nói gì khác nữa, Đường Dịch đau đầu, không nghĩ tới nguyên thân còn có chuyện này. Sau khi tỉnh lại thì trong đầu hắn phần lớn là ký ức của mình, của nguyên thân chỉ mấy chuyện vụn vặt lộn xộn, thế mà thiếu mất chuyện quan trọng như thế. Sau đó lại nghĩ thầm, may mà có thiếu niên này nhắc nhở chớ hắn đang thèm ăn cây hương thung, sợ rằng ăn xong ngay cả mạng cũng mất luôn, càng nghĩ càng sợ.
Đường Dịch không biết nói ra sao, thế giới này cũng không văn minh tiến bộ lắm, nếu không kính nể quỷ thần thì cũng coi nó là điều cấm kỵ. Nếu như chuyện của hắn bị truyền đi, nhất định sẽ đem lại không ít phiền phước cho dù rằng hắn cũng không sợ phiền phức lắm, thế nhưng hắn mới đến đây, lỡ để chuyện như vậy khiến hắn không thể an ổn mà sinh hoạt thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thang-cap-cai-tao-phu-nhi-dai/477211/chuong-3.html