Edit: Tiểu Khê
Đường Dịch dùng hết sức lực mới có thể tắm rửa sạch sẽ, đặc biệt là cái đầu tóc rối bù kia, hận không thể lấy dao cạo sạch cho rồi, may mà trong nhà có xà phòng để tắm rửa mới có thể tắm sạch một chút. Đường Dịch đang tắm liền thấy một cái dao cạo nằm trong góc xó xỉnh liền dứt khoát dùng nó cạo râu.
Khi hắn tắm rửa xong bước ra đã thấy Ôn Ngôn đã tắm xong, nước trong thùng cũng đổ đi rồi, thùng tắm đang phơi trong sân. Cậu thiếu niên này tắm sạch xong trông đẹp hơn nhiều, chỉ là trên người vẫn mặc cái bộ quần áo vải thô rách rưới mỏng manh kia. Thấy vậy Đường Dịch liền ném cho y bộ quần áo cũ của hắn.
"Đây là quần áo của ta, cậu mặc tạm trước đi." Đường Dịch vừa lau tóc vừa nói.
Thiếu niên không thay quần áo không phải bởi vì gì mà là vì y chỉ có một bộ quần áo này mà thôi. Ôn Ngôn cầm lấy bộ quần áo vải thô sạch sẽ, sững sờ nhìn người đàn ông lạ lẫm trước mắt.
Đường Dịch quay đầu lại, hỏi: "Sao vậy?"
Ôn Ngôn lấy lại tinh thần, lắc lắc đầu không nói gì, chạy vào trong nhà thay quần áo.
Đường Dịch vẫn luôn biết mình cong, bây giờ trông cậu thiếu niên đã tắm rửa sạch sẽ này mới phát hiện đứa nhỏ vừa gầy yếu nhưng trông rất xinh đẹp, rất hợp là gu của mình.
Làn da trắng nõn, đôi mắt long lanh, đôi môi hồng nhạt, đây chính là mẫu hình ưa thích của hắn. Nguyên thân quá ư là lãng phí của trời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thang-cap-cai-tao-phu-nhi-dai/477210/chuong-2.html