Hai mươi bức tranh được vẽ bằng màu nước rực rỡ khiến chưởng quỹ tiệm sách Bác Quảng vô cùng kích động, ông chắc chắn những bức tranh này sẽ bán được với giá cao.
"Những bức này đều dựa theo câu chuyện, tình tiết vẽ ra," Đường Dịch giới thiệu: "Vài tấm này là vẽ theo truyện tiểu thư Quý Chi, những cái này là để mô tả cơ bản hình tượng nhân vật, đính kèm với những thoại bản đó cũng được, ngài có tùy ý sắp xếp."
Chưởng quỹ cười ha ha khen ngợi, lại có chút tiếc hận nói: "Những bức họa này được vẽ theo phong cách đặc thù nên không thể in với số lượng lớn, thật đáng tiếc."
Đường Dịch cười đáp: "Vật càng ít thì càng quý mà!"
Chưởng quỹ thích những bức họa này đến nỗi không nỡ buông tay, hai người nói chuyện một lúc lâu, lúc đi còn đưa cho Đường Dịch hai lượng bạc, nói: "Này cậu cầm trước đi, những bức họa này của cậu khẳng định không chỉ có giá này, qua vài ngày nữa cậu quay lại ta sẽ bù tiền chênh lệch cho cậu."
Đường Dịch đồng ý, trong đời lần đầu thấy bạc nên hắn cực kỳ kích động, hồi trước mấy trang sức bạc gì đó hắn còn lười ngó đến, ai ngờ hôm nay thấy 2 lượng bạc mới biết khó khăn đến vậy. Trong lúc nhất thời cao hứng như thằng nhỏ ngốc vậy, khiến chưởng quỹ cũng không nhịn được cười.
Hai lượng bạc chính là hai ngàn văn tiền, đối với Đường Dịch mà nói thì đây chính là một món tiền không nhỏ, hắn cầm bạc suy nghĩ một lúc rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thang-cap-cai-tao-phu-nhi-dai/2002910/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.