“Thế này mới đúng chứ…”. Ngô Siêu Mỹ nhíu mày, nhìn Trần Nhiễm trong đoạn video rồi lẩm bẩm: “Con gái con đứa, phải vui lên chứ! Làm bếp mà không thấy vui, thì còn vui lúc nào?”
Bà ấy không cần xem hết đoạn quay, chỉ cần nhìn vẻ mặt và động tác của Trần Nhiễm là đủ hiểu cô sẽ làm được.
Cuộc sống đâu chỉ có cố gắng. Phải có cả niềm vui, cả những khoảng lặng. Nếu thiếu đi một trong hai, thì chẳng còn là cuộc đời trọn vẹn nữa.
Trần Nhiễm lúc này cũng như cảm nhận được điều ấy.
Cô cắt từng khoanh lòng lợn thật đều tay, sạch sẽ gọn gàng, rồi bắt đầu bước vào công đoạn chính.
Dù mới làm món này chưa tới ba lần, nhưng động tác của cô lại nhanh nhẹn và thuần thục chẳng khác gì đã luyện cả nghìn lần.
Một loạt thao tác phức tạp thực hiện xong, nối tiếp tinh tế vô cùng, ngay cả tiếng xẻng va chạm vào nồi cũng khớp đến từng chi tiết.
Đại Tràng Cửu Chuyển ra lò!
Trần Nhiễm nhìn kết quả đ.á.n.h giá của hệ thống, bất giác sửng sốt.
Cô lần đầu tiên nhìn thấy hệ thống đưa ra giám định hai dòng cho một món ăn!
[Ngọt, chua, mặn, thơm, đắng, cay đủ cả.]
[Một món Đại Tràng Chín Chuyển, ăn vào là nếm được trăm hương vị cuộc sống]
Không kiềm được, cô gắp thử một miếng, bỏ vào miệng.
Dù chưa lấy lại được vị giác hoàn toàn, nhưng cô đã quen cách dùng cảm giác trong miệng để đoán hương vị.
Vị đắng đầu tiên là do đường thắng hơi quá tay, khiến phần bọc ngoài hơi dính lại…
Nhưng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044859/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.