Dù sao thì lấy lại vị giác chỉ là chuyện sớm muộn. Vậy trước mắt, cứ để cô tiếp tục cảm nhận thế giới này bằng vị giác không mùi vị vậy.
Từ sáng thứ hai trở đi, học sinh trường tiểu học Hy Vọng cùng đám người hâm mộ của quán sách chính thức bước vào chuỗi ngày ăn uống no nê, vui hết cỡ!
Đầu sư tử, bánh cuốn, giò heo hầm thanh đạm,…
Trần Nhiễm dốc hết tất cả công thức nấu ăn mà cô từng học được, lần lượt nấu từng món, không sót cái nào.
Hồi trước, đám học sinh tiểu học chẳng ai thích ăn ở nhà ăn cả. Vậy mà bây giờ, đứa nào đứa nấy đều háo hức mong đến giờ cơm như chờ đến Tết.
Hiệu trưởng Lý nhìn bọn trẻ ăn uống vui vẻ thì trong lòng cũng mừng rơn, nhưng vẫn có chút lo lo về khoản chi tiêu của nhà bếp...
Nhà ăn tiểu học làm giò heo hầm thanh đạm cho học sinh ăn, có phải là hơi quá rồi không? May mà thím Hách nhanh chóng trấn an: “Trời ơi hiệu trưởng, bà bận nhận quyên góp nên không để ý đấy thôi. Mấy ngày nay toàn nguyên liệu người ta tặng đó!”
Có Trần Nhiễm nấu ăn, chuyện nguyên liệu đâu còn là nỗi lo nữa.
Người hâm mộ của quán sách đều vui phát điên!
Mỗi ngày, họ được nếm lại từng món ăn từng làm nên tên tuổi của Trần Nhiễm, món nào cũng được nấu bằng tay nghề hiện tại, còn ngon hơn xưa.
Dần dần, đám người hâm mộ kỳ cựu cũng bắt đầu thấy lạ…
“Sao đầu sư t.ử lại ngon hơn trước rồi?”
“Chuẩn luôn! Nếu lấy món đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044858/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.