Dù là đầu bếp nổi tiếng đất Hoài Dương, nhưng Hứa Trác Hưng vốn chuyên làm món nóng, với món bánh bao Tam Đinh này, ông ấy cũng chỉ kể sơ cho Trần Nhiễm về lai lịch, rồi nói đại khái cách làm.
Lúc này, Đỗ Triệu Hổ nhìn Trần Nhiễm đang thành thạo nhào bột, trong ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ: “Sư cô nhào bột còn giỏi hơn cả sư phụ tôi nữa đó!”
Đối phương cứ một câu sư cô, hai câu sư cô, Trần Nhiễm cũng thấy hơi ngại. Cô không tiện thật sự lên mặt xưng chị xưng cô gì, đành để mỗi người gọi theo cách mình thấy hợp.
“Cháu từng học qua một chút về nhào bột.”
Dù sao thì trước kia cô cũng từng nhận được công thức bánh cuốn cấp S.
“Lúc thái hạt lựu phải chú ý. Thịt lợn phải chọn loại mỡ nạc đều nhau, mỗi hạt thịt phải có cả nạc lẫn mỡ. Hạt thịt gà nhỏ hơn thịt heo một chút, măng non thì là nhỏ nhất. Kích thước cỡ đầu ngón tay út là vừa.”
“Vâng ạ!”
Giờ đây Trần Nhiễm đã là bếp chính có tới ba người phụ bếp. Cô nhanh tay nhào xong mẻ bột rồi để sang một bên ủ lên men.
“Sư cô ơi, sư cô xem mấy hạt lựu tôi thái có được không ạ?”
Trường tiểu học Hy Vọng có thêm nhóm người hâm mộ của Trần Nhiễm, người ăn sáng khá đông. Nhân bánh lại bắt buộc phải thái tay, ba người chia ra thái liên tục, mất hơn nửa tiếng mới hoàn thành hai thùng nhân lớn.
Cuối cùng cũng thái xong phần nhân, Đường Túc có chút hoài niệm: “Hồi trước tôi cũng từng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044854/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.