Sư cô dẫn cô ấy đi rửa mặt, rồi rót một tách trà thơm mát trong phòng thiền cho cô ấy uống. Đợi khi cô ấy uống xong, bà ấy mới dịu dàng nói:
"Được rồi, con đi đi. Ở đây không tiện giữ con lại lâu."
Đúng lúc ấy, Trần Nhiễm vừa đi ngang phòng thiền, trên tay xách mấy cây bắp cải tươi mới hái từ ruộng sau.
Sư cô giới thiệu với cô ấy: "Đi ngang qua vào uống ngụm nước."
Trần Nhiễm mỉm cười, vẫy tay chào cô ấy, rồi lại thong thả đi về phía gian bếp.
Cô đã ở đây thì không thể để Thường Niệm phải nấu cơm chay một mình được.
Vừa mới nâng cấp khả năng kiểm soát lửa và kỹ thuật d.a.o lên 3S, bây giờ cô tràn đầy năng lượng!
Hơn nữa, Ngô Siêu Mỹ còn nói, đợi đến khi thành thạo món song giòn xào nhanh, sẽ dạy thêm cho cô mấy món ẩm thực Lỗ khác.
Thường Niệm lúc ấy còn trêu: “Chị già thế rồi mà vẫn mê ăn mặn!”
Trần Nhiễm nghe xong bèn quyết định luôn: Nấu một bàn cơm chay thật ra trò, cho Ngô Siêu Mỹ “ăn thịt” kiểu hợp lý!
Đỉnh Hồ Thượng Tố là món nhất định phải có, đầu sư t.ử chay cũng nên làm thêm một phần. Ở đây có đầy nấm tươi ngon, tiệc chay làm ra biết đâu còn thơm hơn cả tiệc lớn ở võ quán ấy chứ!
Trong khi đó, ngoài cửa, Bạch Khánh vẫn đang khổ sở năn nỉ sư cô… Bỗng nhiên, một làn hương quen thuộc phả ra từ trong chùa, khiến anh ấy như muốn bật dậy!
Trần Nhiễm... thật sự đang làm món Đỉnh Hồ Thượng Tố? “Bố! Mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044836/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.