Cô Vương không biết đã vào từ lúc nào.
"Lại sắp đi rồi à?"
Cô ấy mỉm cười, đưa cho Trần Nhiễm một món đồ nhỏ.
“Tôi biết là không khuyên cô được. Cái này là Tiểu Lưu bên đồn Kiều Đầu Lộ làm cho cô.”
Trần Nhiễm cầm trong tay xem, là một cái móc chìa khóa nhỏ nhắn.
"Đây là thiết bị báo động, nếu lần sau gặp phải tình huống như vậy, cứ ấn thẳng! Nhưng nếu cô không ấn, cái vật nhỏ này cũng sẽ không làm lộ vị trí của cô."
“Mấy chiêu tôi dạy cô, nhớ chưa? Gặp nguy hiểm thì cứ dùng, đá hạ bộ, chọc mắt, cứ thế mà làm!”
Trần Nhiễm gật đầu.
Cô lại sắp lên đường!
Đường Dương giúp cô chỉnh lại mũ áo, xách vali tiễn ra cửa. Cao Thục Nhàn cũng dúi vào tay cô một túi nhỏ.
“Mua kem dưỡng da tay mới nè, nhớ dùng đó!”
“Được rồi, về đi! Yên tâm, lần này tôi không chọn nơi nguy hiểm đâu!”
Ánh lửa ấm áp hắt ra từ chiếc lều giữa sân tập võ, trong tiếng người ồn ào, mơ hồ có thể nhận ra giọng của mấy vị thực khách quen thuộc với Trần Nhiễm.
Nhìn mọi người đều đi vào trong, Trần Nhiễm nắm chặt chiếc móc chìa khóa cô Vương đưa, trong lòng lại xác nhận với hệ thống một lần nữa.
“Nhiệm vụ lần này, chắc chắn không nguy hiểm thật chứ?”
Hệ thống hiếm khi thành thật hơn hẳn, ngoan ngoãn khai báo.
[Địa điểm nhiệm vụ mới: Trên chuyện tàu hỏa tham quan K-223.]
Chương 91: Tay nghề này, kém Trần Nhiễm quá nhiều rồi
Tàu hỏa tham quan? Trong suốt hơn hai mươi năm sống trên đời, Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044816/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.