Hứa Như Ý vừa hướng dẫn nhóm khách đầu tiên xong, quay sang thì nghe thấy giọng người bên cạnh.
Vừa nhìn máy tính bảng vừa trả lời theo thói quen: “Chỉ nhận người lớn thôi, trẻ em thì dù có người lớn đi kèm cũng…”
Nói được nửa câu, cô ấy ngẩng lên, thấy một người đàn ông tóc hoa râm đứng trước mặt, trong lòng hơi hoảng.
Nhớ lại lần trước có chú trung niên ngoài năm mươi cứ đòi vào, cuối cùng lại xỉu trong nhà ma, cô ấy vội sửa lời: “Trên năm mươi lăm tuổi thì không vào được ạ!”
Người trung niên đến còn rất ít, đừng nói đến người già!
Thấy ông ta hơi buồn, cô ấy cũng nhẹ nhàng giải thích thêm.
“Mong bác thông cảm, nhà ma của chúng cháu nổi tiếng cũng vì hơi đáng sợ. Lần trước có người ngoài năm mươi vào, bị dọa đến xỉu luôn. Bọn cháu cũng lo cho sức khỏe của bác.”
Trang Chí Bình âm thầm chửi thầm: Ai mà yếu vía dữ vậy, hơn năm mươi thôi mà cũng xỉu!
Nghe sau lưng có tiếng hắt hơi, ông ta quay lại nhìn, rồi lại quay về năn nỉ.
“Cô xem, đây là giấy khám sức khỏe của tôi ba tháng trước. Nói thật, nhiều người trẻ chưa chắc khoẻ hơn tôi!”
Hứa Như Ý nhìn lướt qua, đúng là sức khỏe ông ta không tệ. Không huyết áp cao, không tiểu đường, không thừa cân, thậm chí còn có cơ bắp!
Cô ấy nhìn cánh tay gầy của mình mà rớt nước mắt, âm thầm hạ quyết tâm học theo Trần Nhiễm, mỗi ngày tập tạ một chút.
Tuy nhiên, từ chối thì vẫn phải từ chối.
“Thật sự không được bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044736/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.