Trần Nhiễm cúi đầu nhìn chim bồ câu mềm nhũn trong tay, rồi ngẩng lên nhìn ông: "Ông Hứa, cháu làm được rồi!"
Ông ấy gật đầu, không nói gì. Chỉ có đôi tay giấu sau bàn bếp là hơi run lên vì kích động.
"Làm thêm hai con nữa, luyện cho quen tay."
"Vâng!"
Giọng cô vang lên đầy quyết tâm. Cô lại cầm một con chim khác, mở lỗ nhỏ dưới cổ.
Ông Hứa im lặng gật đầu.
Thắng mà không kiêu, cô bé này, tương lai nhất định sẽ làm nên chuyện lớn. Tài năng bếp núc của “trù thần” Trần, nói không chừng thực sự sẽ tái hiện trên người Trần Nhiễm.
Ông ấy chậm rãi đi ra khỏi gian bếp, nhìn thấy cháu gái vẻ mặt hưng phấn.
"Sao thế?"
"Bên kia thông báo cho cháu, nhà ma có thể mở cửa trở lại rồi!"
Sự hưng phấn của Hứa Như Ý, không chỉ đơn giản là vì nhà ma có thể mở cửa trở lại, mà còn vì những ngày này điện thoại hỏi về nhà ma quá nhiều.
Cô ấy vui không chỉ vì được mở lại, mà còn vì mấy hôm nay điện thoại gọi đến không ngớt. Mặc dù cảnh sát đã giữ kín thông tin, nhưng chuyện Dương Tĩnh Chu phát điên vẫn lan truyền khắp nơi.
Vô số cuộc điện thoại gọi đến hỏi thăm về chuyện này.
Hứa Như Ý cố giải thích: "Thật sự không phải chúng tôi dọa ông ấy... là ông ấy có bệnh sẵn rồi..."
Tuy nhiên, không ai tin lời Hứa Như Ý!
Một nhà ma có thể khiến người ta phát điên, trong lòng những người yêu thích nhà ma này, quả thực là thánh địa nhất định phải đến trong đời.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044735/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.