Chỉ ăn mỗi Đầu Sư Tử mà đã ngon thế này, thì mấy món kia dù chỉ bằng một phần ba thôi cũng đáng ăn sạch sẽ!
"Đi thôi, lần này đừng ai tranh nhau nữa! Nếu vừa rồi không tranh giành, viên Đầu Sư Tử kia đã không bị nát, chúng ta đã có thể ăn nguyên vẹn rồi!"
An Cát San liếc Trịnh Đào một cái, thấy cũng có lý, đành gật đầu. Dù sao đến nơi rồi tính tiếp.
Sân tiệc ma lúc này có vẻ hơi ồn ào, hai người rón rén bước tới, vừa đi vừa thỏa thuận: "Nếu lại có món ăn kiểu mềm mềm thế, thì lấy bát chia sẵn ra."
"Ừ, mỗi người lấy phần của mình trước, rồi cùng nhau trốn đi chỗ an toàn chia sau."
"Tớ lấy nhiều hơn chút nhé, mang cho bạn thân tớ. Chính cô ấy là người đầu tiên phát hiện ra viên Đầu Sư Tử siêu ngon đó!"
An Cát San định phản đối, nhưng nhìn quanh phát hiện… không vào được sân nữa rồi!
Cả hai ghé mắt nhìn vào: ngoài ông già ma và hai ma nữ lúc trước, giờ còn có thêm một con ma mới.
"Chuyện này là sao..."
“Hay là chạy vào ăn trước, rồi bị bắt sau?"
"Ba con ma lận, chưa đến được cái bàn chắc đã bị bắt rồi!"
Lúc này, An Cát San mới sực nhớ ra, cô không đi một mình, mà còn ba đứa bạn khác nữa!
Cô ấy vội bật group chat: "Mau quay lại chỗ tiệc ma, mấy con ma đang tụ tập ở đây!"
"Về đó làm gì? Giờ tranh thủ tìm đạo cụ chứ?"
"San San, cậu cứu được người chưa? Chưa thì qua đây, bối cảnh nhà ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044723/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.