Nhìn bộ đồ ăn dùng một lần đã mở trong tay An Cát San, Trịnh Đào lập tức hiểu – bí mật của món
Đầu Sư Tử đã bị phát hiện!
Vừa nãy lúc cô ấy rời đi, trong nồi vẫn còn bốn viên. Giờ phải tranh thủ giành lấy trước khi người khác kịp phản ứng!
Không kịp nói gì, Trịnh Đào lao đến bàn, mở nắp nồi đất, bắt đầu múc Đầu Sư Tử.
An Cát San ban nãy còn đang phân vân món nào, thấy hành động của Trịnh Đào liền lập tức xác định mục tiêu: Đầu Sư Tử!
“Cho tớ một viên với!”
Tống Vũ Hàm đã lén ăn một viên từ trước, giờ chỉ còn ba viên.
An Cát San cũng là dân từng trải trong chuyện tranh giành đồ ăn. Thấy Trịnh Đào vừa múc xong một viên, còn định múc tiếp viên thứ hai, cô ấy lập tức phản ứng: “Ê ê, đừng có ăn hết! Mỗi người một nửa thôi!”
Cô ấy đưa thìa ra, định chia đôi viên Đầu Sư Tử trên tay Trịnh Đào.
Tổng cộng có ba viên mà cậu ta lại muốn giành hai? Quá tham!
Nhưng viên Đầu Sư Tử lại mềm hơn cô tưởng, hai cái thìa giành qua giành lại, kết quả là… viên Đầu Sư Tử nát bét thành một đống thịt vụn.
Trịnh Đào chẳng thèm quan tâm, tiếp tục tranh giành.
Nát thì sao? Trộn vụn với nước canh ăn còn đậm đà hơn ấy chứ!
Ông Hứa tức giận!
Tuy ông ấy không ngại việc người ta không sợ vết sẹo trên mặt mình, nhưng cũng không thể bị ngó lơ như thế được!
Cháu gái ông ấy đang hét khản cả giọng trong tai nghe rồi đây này!
“Ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044722/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.