Sắc trời vừa sáng, vài tiểu thái giám trong Chiêu Dương Cung đã nhanh chânchạy đến cửa đại điện, đám tiểu thái giám đều mặc áo lam, châu đầu vàonhau nói nhỏ.
“Nương nương chúng ta có hoàng tự, vì sao không thấy Hoàng Thượng đến thăm một lần nhỉ?” Một tiểu thái giám dáo dác nhìn bốn phía không thấy ai, hỏimấy người còn lại.
“Hỏi nhiều chuyện thế làm gì? Chuyện của các chủ tử chúng ta thảo luận được chắc?”
Một người khác nghển cổ quát lớn một câu như vậy, bỗng một người lùn nhấtthấp giọng nói: “Nghe nói nương nương chúng ta hại Bảo Phi nương nươngHoàng Thượng đang sủng ái nhất sảy thai, chậc chậc chậc, chuyện trongcung cũng chỉ đến thế mà thôi.”
“Chuyện này ta cũng biết! Nghe nói Bảo Phi nương nương còn cứu Đại Hoàng Tử,Hoàng Thượng sợ rằng càng thương tiếc Bảo Phi. Chỉ tiếc Hoàng Hậu nươngnương chúng ta có bầu còn không được Hoàng Thượng để ý. Aizz, Tiểu Thược Tử, sao ngươi không nói gì?
Tiểu thái giám này quay đầu sang một bên, Tiểu Thược Tử bên cạnh hắn từ hômqua đến nay bắt đầu im lặng, không giống với Tiểu Thược Tử nhiều lờitrước kia…
Tiểu Thược Tử giật mình, ánh mắt xoay chuyển, bỗng nhếch miệng cười nói:“Tối hôm qua mơ thấy ác mộng, bây giờ còn chưa tỉnh táo lại… Hì hì, cácngươi cứ nói chuyện đi, đừng để ý đến ta, ha ~”
“Sao hôm nay ngươi là lạ…” Tiểu thái giám này nhìn hắn mấy lần, “Nhìn có vẻgặp ác mộng thật, thôi, ngươi chậm rãi tỉnh táo lại đi, nếu thật sựkhông xong thì về nghỉ ngơi đi, bên này có mấy chúng ta sẽ không xảy rachuyện gì.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sung-phi/564382/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.