Vương Như Bách hoài nghi theo Hoàng Thượng ra khỏi nội thất, lão cúi đầu, cảm thấy đôi giày điểm ngọc của Hoàng Thượng đi thật cấp tốc, trong lònglão lo sợ, lẽ nào Hoàng Thượng… không hài lòng về thành quả của lão? A,đúng rồi, nay Bảo Phi nương nương có thai, còn tiếp tục khiến trong cung biết chuyện lúc trước Bảo Phi sảy thai sợ là điềm xấu. 
Vương Như Bách lau mồ hôi, chuyện này không phải do lão không chế. Trước kiaHoàng Thượng ngài bảo trâu đi hướng đông, giờ lại đuổi trâu đi hướngtây, “dấu chân” một đường giậm ra kia không phải nói tiêu hủy là tiêuhủy ngay được… 
Thiệu Tuyên Đế chầm chậm ngồi xuống long ỷ, tay phải nhấc lên một cái bút, An Đức Lễ thấy vậy vội vàng chạy tới, nghiêm trang nghiền mực. Vương Thái Y thầm nghĩ An công công này quả là biết nhìn ánh mắt Hoàng Thượng, chỉbằng phần lanh lợi này cũng không khó hiểu vì sao được chọn làm cận thịcủa Hoàng Thượng. 
“Nói đi.” 
Thiệu Tuyên Đế chấm vào nghiên mực hai cái rồi mới giương mắt nhìn Vương Thái Y. 
Vương Như Bách không rõ, nuốt nước bọt nói: “Dạ? Hoàng Thượng bảo thần nói cái gì?” 
“Bảo Phi có thai, nói cho trẫm trong lúc này… có chuyện gì cấm kỵ?” 
Khi nói những lời này, sắc mặt Thiệu Tuyên Đế không hề đỏ lên dù chỉ mộtchút, ánh mắt nhìn chằm chằm Vương Thái Y, vẻ mặt vẫn lạnh giá nhưtrước, có điều một thoáng dịu dàng tình cảm lướt qua khóe môi vẫn bịVương Như Bách chuẩn xác bắt được. 
Nghe Thiệu Tuyên Đế nói vậy Vương Như Bách mới yên lòng, thì ra là chuyệnnày, xem ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sung-phi/564381/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.