Sao nàng lại xuất hiện ở nơi xa xăm mấy vạn dặm như Vân Hải chi đô?
"Đồ vật."
Ôn Bình ngồi xổm xuống, nhặt chiếc hộp rơi xuống trong lúc nàng kinh hoảng, hãm nhập trong thất thần.
"Tông chủ, sao thế?" Trông thấy Ôn Bình bỗng nhiên ngây người, Diệu Âm ở một bên vội vàng mở miệng hỏi, thế nhưng lại không nhận được câu trả lời. Nàng lần đầu tiên trông thấy bộ dáng này của tông chủ, tâm sự nặng nề, hơn nữa lại thất thần.
Đột ngột, Ôn Bình nói với ba người: "Thanh Huyền trưởng lão, ngươi dẫn bọn họ đi phòng đấu giá trước."
Không đợi trả lời, Ôn Bình bước nhanh xuyên qua đám người đuổi theo nàng.
Hắn cảm thấy mình sẽ không nhận lầm.
Đó nhất định là Thi Hoa.
Nếu không nàng cũng sẽ không trông thấy bản thân liền chạy.
"Thi Hoa!" Hô lên một tiếng, Ôn Bình trông thấy bóng lưng của nàng, nàng còn đang đi xuyên qua đám đông, cúi đầu, tựa hồ muốn chạy ra khỏi phường thị này, sau đó đi thật xa, không còn gặp hắn.
Nghe hắn hô một tiếng như thế, Thi Hoa chạy nhanh hơn.
Nhưng mà, Ôn Bình bước mấy bước đã đuổi đến sau lưng, một tu sĩ Thông Huyền thượng cảnh như hắn sao có thể để một luyện thể cảnh tu sĩ bỏ thoát. Khi duỗi tay nắm lấy bờ vai của nàng, Thi Hoa tung tóc rối bù tựa như người điên.
"Ngươi là ai a! Muốn cướp đồ, đều cho ngươi. Muốn cướp sắc, ta sẽ hô..." Thi Hoa bỗng nhiên quay người, cả khuôn mặt bị tóc che phủ, lại lùi lại mấy bước, trạng thái phi thường sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574515/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.