Phường thị huyên náo dần dần an tĩnh lại, mấy trăm người tụ tập bên ngoài ngõ nhỏ, dồn dập thò đầu nhìn vào bên trong. Thật ra phường thị có thủ vệ chính là để phòng tránh phát sinh những sự kiện bạo lực.
Chiến đấu trong ngõ sâu kết thúc không lâu thì bọn họ xông đến, thật ra không phải tốc độ của bọn họ không nhanh, mà do chiến đấu kết thúc quá nhanh.
Lúc này, đứng trong ngõ hẻm có mười mấy người, dẫn đầu là một nam nhân mặc ngân giáp. Mày kiếm mắt sáng, mắt ngọc mày ngài, cả người trông hết sức sạch sẽ sáng sủa. Mắt nhìn vật cũng rất thanh tịnh.
Hắn chính là hộ vệ thống lĩnh của phủ thành chủ ở đây, Thần Huyền trung cảnh Bạch Hạo.
"Thống lĩnh đại nhân, đã tra ra nguyên nhân cái chết, là kiếm thương, xuyên qua tâm tạng." Một gã hộ vệ ngồi xổm bên cạnh Lưu Tái Thiên đứng dậy, biểu lộ ngưng trọng, "Đại nhân, xung quanh chỉ có những vết thương rất rất nhỏ."
Chết một người, mà chung quanh chỉ có vài mảnh tường bể vụn, hắn nghĩ sao cũng không rõ điểm này.
Bạch Hạo tiếp tục xem xét chung quanh, tìm lấy dấu vết xót lại, "Các ngươi có ai biết hắn là ai không?"
"Không biết." Đám người lắc đầu, một người trong đó lại nói: "Căn cứ theo những gì mà người trên phố nói, bọn họ cảm ứng được khí tức là Thần Huyền cảnh. Nhưng nếu như là Thần Huyền cảnh thì khẳng định có rất nhiều người biết, tùy tiện hỏi một người chắc chắn sẽ biết."
Thần Huyền cảnh tuy không phải là đại nhân vật gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574514/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.