Vì thiếu niên nằm nghiêng, nên khi A Hồi nhìn về phía hắn, chỉ đành hơi cúi đầu một chút, đến mức mái tóc dài sau khi được hơ khô trở nên vô cùng mềm mại, trượt từ sau vai xuống,
Rủ xuống trước mặt, che đi đôi tai đang nóng bừng của y.
Thật ra y không quen để tóc xõa, bản năng cảm thấy dáng vẻ như vậy không ra thể thống gì. Lúc này lại không nhịn được cảm thấy có chút may mắn.
Ít nhất những sợi tóc rủ xuống đã che đi vẻ mặt có chút bối rối của mình.
Không có lý do nào khác.
Chỉ vì thiếu niên trước mắt gần như đã viết hết cảm xúc lên mặt, tâm tư vô cùng dễ đoán.
Nghe những lời hắn nói ra nói vào, A Hồi cảm thấy đối phương không phải chê quần áo trên người mình bẩn, mà là cứ lải nhải giục y -- c** s*ch ra, rồi nằm xuống.
Lời nói này của thiếu niên nghe vô cùng l* m*ng, gần như là lời mà một tên háo sắc không kiềm chế được sẽ nói.
Trong lúc mơ hồ, A Hồi lại nghĩ đến vài lần đối phương trực tiếp thốt ra những từ ngữ th* t*c như "ngực to" "mông to", ánh mắt cũng luôn lởn vởn ở mấy vị trí đó...
Thậm chí nhìn chằm chằm đến mức y có ảo giác như da thịt bị châm chích.
Nhưng kỳ lạ là, A Hồi lại không hề dấy lên một chút cảm giác chán ghét nào.
Một phần là do ơn cứu mạng của đối phương, một phần khác thì...
A Hồi hé mí mắt, thu hết cảnh tượng trước mặt vào đáy mắt.
Trong hang động tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/5017960/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.