Trời không chiều lòng người.
Cầu vượt bị tắc nghẽn thành một hàng dài, Thời Lận Xuyên quay mặt, hạ cửa kính xe xuống muốn hít thở không khí trong lành, nhưng lại ngửi thấy mùi ẩm ướt nồng nặc.
Thì ra trời đang mưa nhỏ.
Ngày mùa hè vốn dĩ thất thường, cơn mưa này cứ thế mà đến, tùy ý không có giới hạn, may mắn là mưa không lớn, chỉ là tốc độ lưu thông có lẽ sẽ chậm hơn một chút.
Cạch một tiếng.
Thời Lận Xuyên dứt khoát hạ hết cửa kính xe xuống, thò nửa bàn tay ra hứng những giọt mưa rơi xuống.
Bùi Duyệt chỉ thoáng thấy gáy người đàn ông, tưởng anh đang không vui, liền cười pha trò: "Nếu thời gian thực sự gấp, tôi sẽ liên hệ với ban tổ chức, bảo họ đổi thứ tự trao giải, dù sao thì cũng kịp thôi."
Thời Lận Xuyên không giải thích, mặc cho mưa bụi táp vào mặt.
Dù sao cũng không chết được anh.
Một tay khác của anh vẫn cầm điện thoại.
Trong video.
Tạ Cảnh Hòa đã đi xong thảm đỏ, cầm bút ký tên, lúc xoay người chụp ảnh cùng những người khác còn cố ý nâng tay trái vuốt tóc, lại chỉnh lại cà vạt và tay áo, những hành động nhỏ kiểu cách liên tục, cứ như sợ không ai phát hiện.
Khu thảo luận và bình luận bay trên màn hình đã phát hiện ra manh mối, như kiểu ám hiệu vậy, gửi một đống dấu chấm hỏi và câu ngắn không đầu không đuôi, không ít người đã tải ảnh về, chia sẻ lên các nền tảng khác để thảo luận rầm rộ, có lẽ Thời Lận Xuyên còn chưa đến hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/5017947/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.