Câu thoại này nghe quen quá.
Tình cảnh này, dường như là sự tái hiện của đêm qua, chỉ là hai diễn viên đã hoán đổi vai trò, người bị chất vấn lại trở thành người chất vấn.
Hệ thống vẫn đang cảm thán trong đầu Thời Lận Xuyên:
"Ký chủ, cậu ấy nói toàn là lời của cậu thôi."
Nhưng nói cho cùng...
Đêm qua là đêm qua, hôm nay là hôm nay.
Thời Lận Xuyên cũng sẽ không biến thành Tạ Cảnh Hòa.
Anh không giải thích, ngược lại còn đổ thêm dầu vào lửa: "Sáng nay có một cô gái xinh đẹp gọi điện cho tôi, hẹn tôi ra ngoài gặp mặt, có lẽ là do ở chung một không gian chật hẹp với cô ấy, vô tình bị dính mùi thôi, thơm không?"
Giữa hai người hầu như không có khoảng cách, chỉ dựa vào hai lòng bàn tay của Tạ Cảnh Hòa tạo ra một khe hở cực kỳ hẹp.
Chiếc khăn quàng cổ màu đen rủ xuống từ kẽ ngón tay y, một đoạn chạm đất, nhẹ nhàng cọ vào mu bàn chân y.
Thời Lận Xuyên hơi cúi đầu, môi cọ vào vành tai y, âm thanh môi răng ướt át đặc biệt rõ ràng, hơi nóng anh thở ra không ngừng luồn vào ống tai Tạ Cảnh Hòa.
Nhột. Nhột không chịu nổi.
Anh tiếp tục nói: "Đúng rồi, chiếc kính mới này cũng là cô ấy giúp tôi chọn đấy, đẹp không?"
Tạ Cảnh Hòa bị anh đè ép, cả người dán chặt vào tường, đầu vô thức nghiêng sang một bên, chiếc cổ dài tạo thành một đường cong rất khoa trương.
Nghe những lời này, gân xanh ở cổ y nổi lên, mỗi khi hít thở, cơ bắp mảnh khảnh lại nhấp nhô theo, tần suất rất nhanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702796/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.