Trong và ngoài phòng tắm, không một tiếng động.
Không khí như đông đặc lại, ngột ngạt và nặng nề.
Lâm Trục ngơ ngác nhìn người đàn ông cao ráo đứng khoanh tay ngoài phòng tắm, Nghiêm Nhược Quân cũng nhìn lại thiếu niên tóc vàng tr*n tr** trong phòng tắm.
Bốn mắt nhìn nhau, không ai lên tiếng.
Chỉ có hệ thống tự mình vui vẻ, khuyến khích: "Ký chủ, đừng ngây ra đó nữa, động đi động đi!" Mau xông ra nói ra câu thoại then chốt đi!
Tiếng điện tử lải nhải sâu trong ý thức đánh thức Lâm Trục đang ngây dại, cơ thể cứng đờ cuối cùng cũng phản ứng lại, chỉ thấy cậu nhanh tay lẹ mắt giật lấy áo choàng tắm.
Một tay trùm lên đầu mình!
Ngoài phòng tắm.
Nghiêm Nhược Quân không thể ngờ sự việc lại diễn biến như vậy, nhất thời có chút không giữ được biểu cảm, nén nhịn một lúc, cuối cùng vẫn không kìm được nở nụ cười thật lòng đầu tiên tối nay, "Phì."
Che mặt thì có ích gì chứ?
Đâu phải anh chưa từng thấy khuôn mặt đó của Lâm Trục.
Thật sự quá ngốc rồi.
Một góc phòng khách.
Máy sấy tóc phát ra tiếng "ù ù" trầm thấp.
Lâm Trục đã mặc chiếc áo choàng tắm ngay ngắn, đai lưng thắt rất chặt, cổ áo che kín mít, như muốn mặc áo choàng tắm thành bộ đồ trang trọng.
Cậu giơ máy sấy tóc lên quá đầu, tay kia vuốt nhẹ mái tóc vàng hơi dài, mặt mày bên dưới không có điểm nhấn, đôi môi đẹp mím chặt thành một đường thẳng.
Hệ thống an ủi cậu: "Không sao đâu ký chủ, đó là vợ tương lai của cậu mà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702706/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.