Một tiếng cạch.
Cửa phòng lại khép lại.
Lâm Trục im lặng quay người lại, đối diện với ánh mắt Nghiêm Nhược Quân vừa khó hiểu vừa cảnh giác, muốn nói ra câu thoại then chốt đầy tự tin một cách khó hiểu kia 'Thoải mái không? Chỉ có tôi mới có thể cho anh.'
Cậu khó khăn mở miệng.
Im lặng, rồi lại khép lại.
Lâm Trục không nói gì mà lau mặt, trong đầu toàn là phản ứng đau đớn của Nghiêm Nhược Quân trong hai lần đánh dấu, thực sự không thể trái lương tâm mà nói ra lời đổi trắng thay đen như vậy.
Nghiêm Nhược Quân thấy thiếu niên mở cửa rồi lại đóng cửa, vì tình trạng của bản thân, anh rất cảnh giác hỏi: "Làm gì vậy?"
Người ta nói lâu ngày mới biết lòng người, tối nay anh và Lâm Trục mới gặp nhau lần đầu. Mặc dù nhận ra thiếu niên khác với hình tượng trong lời đồn, nhưng Nghiêm Nhược Quân cũng không dám giao sự an toàn của mình cho một người xa lạ.
Đặc biệt đối phương lại là một Alpha trẻ tuổi bốc đồng.
Tuy nhiên, giữa anh và Lâm Trục vừa hình thành đánh dấu tạm thời, đang là lúc khao khát được xoa dịu và gần gũi, không thể hoàn toàn đề phòng và từ chối.
May mắn thay, thiếu niên tóc vàng đứng ở xa bên trong cửa, không tùy tiện đến gần, chỉ là khuôn mặt cậu căng chặt, khóe môi thẳng tắp, trông như sắp gây sự với ai đó.
Động tác cơ thể của Lâm Trục còn đơn giản và dễ hiểu hơn biểu cảm của cậu.
Chỉ thấy mũi chân cậu cọ đi cọ lại trên thảm, cho đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702704/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.