Việc gửi tin nhắn đó là vì sự phán đoán của hệ thống gặp trục trặc, Lâm Trục chỉ muốn thăm dò xem việc tái hiện câu thoại quan trọng mà Nghiêm Nhược Quân nói trong nguyên tác có được tính là bổ sung cốt truyện hay không.
Nếu nói việc "được hưởng chùa" một phần ba thanh tiến độ tạm coi là nằm trong dự liệu, nhưng quả thực Lâm Trục không ngờ rằng Nghiêm Nhược Quân lại thực sự đến.
Vì vậy, khi nghe Nghiêm Nhược Quân nói ra câu đó, đầu Lâm Trục "ù" một tiếng, gần như nổ tung.
Cụ thể biểu hiện là, một số phản ứng không thể nói của cậu càng thêm mãnh liệt, che giấu cũng không được.
Thể chất của Lâm Trục rất tốt, từ nhỏ đến lớn hầu như không mấy khi ốm, đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống khó xử như hiện tại.
Người đàn ông cách cậu khoảng nửa mét, góc nhìn từ trên xuống bao quát toàn bộ, Lâm Trục có co chân che chắn thế nào cũng vô dụng.
Cậu đang ở tuổi thanh xuân, buổi sáng thức dậy không phải là không có lúc xao xuyến, nhưng thường thì chỉ cần học bài một lát, không cố ý chú ý đến nó, rất nhanh có thể bình tĩnh lại.
Chứ không phải như bây giờ...
Khó kìm nén, không thể kiểm soát, cơ thể chìm vào cơn nóng rực như sóng biển, kéo theo lý trí cũng sắp bị đẩy ra khỏi quỹ đạo.
Đặc biệt khi Nghiêm Nhược Quân đứng trước mặt, Lâm Trục đã dùng hết sức lực để kìm nén h*m m**n lao tới, khẽ thở hổn hển hỏi: "Anh có thể... có thể cắn tôi một cái không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702700/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.