Ngay khoảnh khắc tin nhắn được gửi đi, hệ thống ngây ra như phỗng, mãi sau mới không thể tin nổi mà nói: "Ký, ký chủ... lời thoại then chốt đã được xét duyệt! Thật sự được xét duyệt rồi sao?!"
"Nhưng đây là lời thoại của nhân vật chính mà!"
Hệ thống khó hiểu, lén lút lẩm bẩm: "Chẳng lẽ module hệ thống con cũng bị lỗi rồi? Có cần báo cáo lên tổng cục không nhỉ?"
Chưa đợi Lâm Trục mở miệng ngăn cản, hệ thống lại căm phẫn nói: "Không đúng, tổng cục cho tôi mấy đồng? Gặp vấn đề còn bắt tôi chịu trách nhiệm, không thể báo cáo, kiên quyết không thể báo cáo!"
Khóe miệng Lâm Trục giật giật, không kìm được cảm thán: "Cậu còn khá nhân tính hóa đấy..." Tư tưởng sa sút còn nhanh hơn cả cậu, không đi đóng vai chồng cũ tra nam thì thật là đáng tiếc.
Tuy nhiên, bây giờ Lâm Trục không có tâm trạng để nói nhảm với hệ thống, cậu dựa vào tường, hai mắt dán chặt vào màn hình điện thoại, trong đầu vẫn còn nghĩ chuyện vừa rồi.
Pheromone của cậu bị Omega đi ngang qua ngửi thấy rồi ư?
Mùi gì nhỉ?
Trong nguyên tác, pheromone của chồng cũ là mùi thuốc lá k*ch th*ch, nhưng giờ Lâm Trục đã thay thế, lại còn dùng cái vỏ bọc nguyên bản của mình, pheromone có thay đổi theo không?
Chỉ có điều bây giờ Lâm Trục vẫn không ngửi thấy mùi pheromone, cũng không thể kiểm soát sự tiết pheromone, dựa theo kết quả kiểm tra của hệ thống, chắc phải nửa tháng nữa mới tự phục hồi hoàn toàn.
Nghĩ đi nghĩ lại, Lâm Trục không kìm được muốn hỏi:
Vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sam-vai-chong-cu-sap-roi/4702699/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.