Mà khoan đã, chuyện này cũng có kì quặc. Mọi chuyện diễn ra là từ mười bảy năm về trước, hắn năm nay mười tám tuổi, Cẩu Hắc năm nay mười lăm tuổi. Tính ra thời gian và tuổi tác không khớp nhau. Nếu đều không khớp thì Cẩu Hắc chưa chắc đã là tam hoàng tử thật, nhưng nếu giả sử Cẩu Hắc bị nói sai tuổi thì sẽ hợp lí hơn.
Trường Thiên càng nghĩ càng thấy hoang mang, lắc lắc đầu không muốn suy nghĩ nữa. Hắn nghĩ chuyện này dù thế nào cũng không liên quan đến hắn, nên chắc hắn không cần quan tâm.
Ngạn Mạch nhìn Trường Thiên ra vẻ suy tư suy nghĩ chuyện gì đó, nhất thời cũng không cầm chắc được hắn đang nghĩ gì. Lại đưa mắt nhìn nam tử phó thủ, cả hai thầm truyền âm trao đổi, một lát sau Ngạn Mạch mới mở lời phá vỡ yên tĩnh.
"Các hạ không cần lo lắng, bổn quan cũng không có ý gì khác, chỉ là muốn trò chuyện mà thôi. Cứ thoải mái lên."
Nghe Ngạn Mạch nói, Trường Thiên và Mục Huyền lén nhìn nhau, đồng loạt đứng lên chắp tay đáp.
Trường Thiên: "Đa tạ đại nhân, chúng tiểu nhân cảm kích. Không biết đại nhân có gì muốn hỏi. Chúng tiểu nhân sẽ biết gì nói nấy, không dám giấu giếm."
Mục Huyền: "Đại nhân khách khí, người muốn hỏi gì cứ việc nói. Tiểu nhân biết sẽ nói, không biết thì chỉ có thể trách bản thân kiến thức hạn hẹp. Còn mong đại nhân thứ lỗi."
Trò chuyện? Nói khách sáo mà thôi. Coi bộ là Ngạn đại nhân này có chuyện muốn hai người giải đáp nên mới cố ý dẫn hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-phan-phai-cua-dai-phan-dien/1054091/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.