Sau giờ học, người đàn ông đứng khuất trong một góc.
Hạo Vũ Kiệt vừa bước tới.
Hắn bước ra tay cầm dao nhịp nhịp gõ xuống.
Hạo Vũ Kiệt ngẩng đầu lên, nhìn rõ gương mặt người đàn ông.
“Mày là Hạo Vũ Kiệt” Rõ ràng là câu hỏi nhưng ngữ khí của hắn lại chắc chắn khẳng định.
Từ trên xe, một loạt người mặc áo đen bước xuống, càng khiến mọi người run lạnh là trên mặt họ ai ai cũng đều có một vệt sẹo dài đến mang tai.
Sắc mặt Hạo Vũ Kiệt loáng cái trắng bệch, trên mặt hiện rõ hai từ ‘sợ hãi’.
Hắn ta cố trấn tĩnh: “Các anh là ai? Tôi không có đắc tội gì với các anh”
Đám cười nghe vậy mím chặt môi, ngăn tiếng cười bật ra khỏi mồm.
“Hắc hắc, thằng ngu này dám có ý đồ với em gái của lão đại…” Người đàn ông có vẻ cầm đầu dừng lại, vỗ nhẹ con dao lên mặt hắn: “Không biết do mày ngu hay ngại mạng mình cứng đây”.
Hạo Vũ Kiệt siết chặt quai đeo cặp, lo do lui về một bước.
“Các anh muốn làm gì tôi? Nói cho mấy người biết nhà tôi rất giàu, nếu tôi có mệnh hề chắc chắn bố tôi sẽ không để yên”.
Nói không hoảng hốt là giả, bị một đám người xã hội đen bao vây hắn cố kiềm chế không són ra quần là đã quá tốt rồi.
Hắn ta rề rà cố gắng kéo dài thời gian, chỉ mong người nhà mau biết để đến cứu.
Lần này đám người không kiêng nể gì nữa liền rú lên cười
“Lúc này mày còn chưa biết đắc tội với ai sao? Người mày đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-ong-trum-xa-hoi-den/4603204/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.