Kia một đoàn khí tức đen đặc, đặc hơn mực giống như thú hoang đã được huấn luyện ngoan hiền lại gần cô. Khoảng cách càng gần, hơi thở âm lãnh, nhớp nháp càng thêm rõ. Ngay lúc nó sắp chạm vào làn váy trắng của Ngữ Kỳ, bóng đen như mực nước nhanh như chớp lùi lại đến góc phòng mới chậm rãi dừng lại.
Đứng trong góc có một bóng người cao gầy, vẫn không nhúc nhích. Khí tức nhớp nháp, lạnh lẽo giống như thủy triều màu đen chậm rãi gợn sóng dưới chân hắn, giống như đại thần kính cẩn quỳ bái dưới chân quân vương.
Thần sắc Nhan Bộ Thanh thản nhiên đứng trong góc, nửa khuôn mặt hắn khuất trong góc tối khiến cho người ta không thể nhìn rõ. Còn nửa khác lộ ra dưới ánh mặt trời có vẻ nhu hòa, bình tĩnh. Đường cong hoàn mỹ trong trẻo nhưng lạnh lùng, tuấn tú giống như ngọn núi tuyết lạnh lẽo không nhiễm bụi trần. Theo thời gian dần trôi qua, đoàn hắc khí kia dần dần bị hắn thu về trong cơ thể, nhạt bớt đi.
Trong phòng yên tĩnh. Ngữ Kỳ ngồi trên chiếc ghế tay vịn cạnh cửa sổ, trên vai đắp một chiếc thảm mềm mại đã sờn, khóe môi nở nụ cười nhạt, im lặng và chăm chú nhìn hắn.
Cô gái xinh đẹp mang theo vài phần khí sắc bệnh tật, dưới ánh mặt trời ấm áp, dùng tư thế chờ đợi im lặng ngóng nhìn. Dù là một người đàn ông hay một cậu bé đều khó lòng từ chối. Thời điểm Nhan Bộ Thanh quay đầu nhìn cô, cũng tránh không được ngẩn ngơ, nhưng rất nhanh hắn khôi phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nu-phu/2259251/quyen-5-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.