Hơn năm phút sau Khả Duyên đã đi xuống thông báo là dọn xong rồi.
Nguyễn Phúc xách vali đi vào phòng Khả Duyên từng ngủ lại. Trong không khí vẫn còn thoang thoảng mùi hương như có như không.
Nguyễn Phúc đóng cửa lại, thu dọn đồ đạc của mình. Mở tủ chuẩn bị cất quần áo vào thì mùi hương từ trong tủ bay ra. Giống với mùi hương mà anh ngửi được từ người Khả Duyên lúc cõng cô.
Căn phòng nhỏ này bất tri bất giác đã nhuốm mùi hương và hơi thở của Khả Duyên. Điều này khiến Nguyễn Phúc hơi híp mắt lại. Kí ức sâu xa của mấy năm trước tràn về. Dáng vẻ của cô đã thay đổi nhiều và có vẻ Khả Duyên đã không còn nhớ anh nữa.
Biếu hiện hôm nay của Khả Duyên nhìn về phía anh như người lạ không quen biết. Cô đã quên anh. Điều này khiến Nguyễn Phúc hơi khó chịu trong lòng.
Thất thần xong thì Nguyễn Phúc bình tĩnh xếp đồ rồi đi tắm rửa. Lúc đi ra thì đã quần tây áo sơ mi gọn gàng.
Khác với Nguyễn Phúc thì Khả Duyên và Thu Trầm ríu rít dọn đồ rồi lần lượt đi tắm giặt. Phòng này ở hai người vẫn rất rộng, căn nhà này đúng nghĩa nhà to theo nghĩa đen luôn mà.
Khả Duyên cầm bộ đồ váy lụa màu vàng nhạt dài đến cổ chân, thiết kế cổ yếm mà mặc vào, ngày mai không phải chơi trò chơi nên cô không mặc đồ dễ vận động nữa mà chọn mấy cái đầm du lịch nghỉ mát trong ngăn nhỏ ra mặc.
Hôm quay phim chỉ quay ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-noi-to-tinh/3711563/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.