Một lúc sau thì đã trở lại, bên cạnh là một nữ tử mặc cung trang đỏ thẫm, khuôn mặt vô cùng đẹp, đẹp đến mức khiến người ta hít thở khó khăn.
Nàng thực sự phải công nhận nữ nhân này rất đẹp, vô cùng đẹp... Đẹp hơn nàng vài phần...
Minh Thần nhíu mày, hắn có cảm giác hình như bản thân đã gặp người này ở đâu rồi. Nàng cũng như vậy nhưng hoàn toàn không biết là ở đâu.
Hoàng hậu cười đối với nhà ba người họ, nhẹ nhàng tự giới thiệu:
"Ta họ Phượng, tự là Châu Sa... Tên đầy đủ là Phượng Thiên Châu Sa... Hân hạnh được gặp mặt..."
Minh Thần và nàng cười như có lễ cho qua.
Minh Tĩnh thì lễ phép chào hỏi vì có hảo với hoàng hậu... Không muốn thừa nhận nhưng cậu là nhan nô.
Hoàng hậu đi tới bên cạnh Bắc Dực ngồi xuống.
Lăm người ngồi đó trò chuyện rất lâu, chủ yếu là Bắc Dực và nàng nói chuyện Minh Thần và Minh Tĩnh thì đôi lúc xen vào vài câu, hoàng hậu thì hoàn toàn không nói gì chỉ khi có người hỏi thì mới mở miệng không thì chỉ ngồi yên một chỗ mà mỉm cười nhìn bốn người còn lại nói chuyện.
Thái giám bên cạnh khẽ nhắc:
"Dạ thưa đã đến giờ dùng ngự thiện rồi ạ..."
Bắc Dực gật đầu rồi nhìn mấy người nói:
"Ngự thiện phòng đã chuẩn bị ngự thiện xong vào dùng bữa đi..."
Vào trong đồ ăn đã được bày biện sẵn đầy đủ các sơn hào hải vị.
Bắt đầu dùng bữa, lăm người đều không nói nhiều ai tự ăn phần mình... Nhưng chén của hoàng hậu thì khác, đầy ự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nhiem-vu-cuu-cuu-cong-luoc-thoi-nao/1798342/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.