Trong phòng.
Cặp mày thanh tú của nàng nhíu chặt lại, mắt nhìn về nam tử ở trên trần nhà trầm giọng nói:
"Xuống đây..."
Lâm Sơ lắc đầu liên tục:
"Không xuống, không xuống..."
Nàng bực mình hét lên:
"Lâm Sơ ngươi có xuống đây cho bổn điện hạ không hả... Ngươi có còn là đàn ông không hả..."
Lâm Sơ nhìn nàng, giọng nói không cam lòng:
"Ta không xuống đâu... Ta không cần làm đàn ông nữa... Anh Nhi ra tay thật độc ác... Thật là đau a...ta Không xuống đâu..."
Trán nàng nổi đầy gân xanh:
"Lâm Sơ... Có chơi có chịu... Ngươi thua thì phải bị phạt... Hơn nữa ngươi là nam nhân còn là đại tướng quân nữa, có vết thương lớn nhỏ nào mà ngươi chưa từng chịu chứ... Cái này thì đau cái gì hả..."
Dù bị nói đến như thế nhưng Lâm Sơ vẫn không chịu ra.
Nàng giận đến mức không thể nói gì, hổn hển nói:
"Không chơi với ngươi nữa..."
Rồi nàng đi ra ngoài....
Ngày hôm sau.
Bạch vú nhìn nàng, tay cầm một danh thiếp mời nói:
"Phu nhân... Hôm nay là sinh nhật của Bách Hoa công chúa, đây là thiếp mời dự sinh nhật ạ... "
Nàng đưa tay nhận lấy, mở ra xem một chút rồi gật đầu:
"Được... Vậy làm phiền vú giúp ta sửa soạn..."
Bạch vú gật đầu.
_______________-________
Công chúa phủ.
Phủ được trang trí vô cùng lộng lẫy.
Bách Hoa công chúa tên thật là Nam Vi là công chúa đúng thứ ba trong mười một vị công chúa và là đứa con gái mà hoàng đế Nam quốc yêu thương nhất... Sự sủng ái của hoàng đế giành cho Bách hoa chỉ thua kém mỗi thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nhiem-vu-cuu-cuu-cong-luoc-thoi-nao/1798325/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.