Buổi tối Hoàng cung.
Lưu Chính đang vật lộn với đống tấu chương thì nhận ra có người xuất hiện trong phòng.
Từ tay cầm tấy chương một bộ mặt mặt uể oải sống để làm chi biến thành nghiêm túc khí chất đế vương không ai coi khinh được:
"Ai.... Còn không ra..."
Một hắc y nhân xuất hiện:
"Không hổ là hoàng thượng... Thật là nhạy cảm... Bái phục..."
Lưu Chính nhăn mày lại:
"Đừng có dài dòng, muốn gì nói đi..."
Hắc y nhân: "vậy thì vào chuyện chính.... Chủ nhân ta muốn hợp tác với ngài..."
Lưu Chính nhướn mày:
"Hợp tác với ta??... Nhưng là về chuyện gì cơ..."
Hắc y nhân: "thật là sòng phẳng... vậy ta xin nói thật... Chúng ta muốn cùng ngài lật đổ thái hậu... Chúng ta muốn mạng thái hậu, quyền lực thì trả ngài được chứ..."
Lưu Chính đặt tấu chương trên tay xuống bàn:
"Các ngưới lấy cái gì mà muốn ta tin các ngươi..."
Hắc y nhân không biểu lộ cảm xúc gì:
"Ta có thể đến đây đương nhiên chủ nhân của ta có khả năng... Thuộc hạ võ công cao, tài lực hoàn toàn đủ cung cấp cho cả quân đội, triều đình cũng quen một vài vị... Người thấy thế nào hoàng thượng...."
Vẻ mặt Lưu Chính trầm ngâm ngư đang suy nghĩ, thật ra trong lòng đã chửi ầm lên.
Con mẹ chúng nó, bọn mi không điều tra à... Ta và Nhu Nhi chính đường ca đường muội, tình cảm gắn kết như kẹo sơn... ngươi bảo ta đi lật đổ biểu muội ta, giao mạng biểu muội cho các ngươi.... đồ điên.... Mẹ nó... Ngu người...
Hắc nhân thấy bộ dạng này của Lưu Chính thì thầm nghĩ Lưu Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nhiem-vu-cuu-cuu-cong-luoc-thoi-nao/1798308/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.