Quay lại với Bạch Nguyệt...
Cha cô được những trưởng lão khác đỡ dậy, bọn họ đưa ánh mắt trách cứ nhìn cô, cái họ nhận lại là nụ cười trêu tức của cô.
"Bạch Nguyệt, nói gì đó cũng là cha ngươi, ngươi lại không biết nói đỡ cho cha mình một câu sao." Trong số trưởng lão có người lên tiếng.
"Cha? Sao ta nghe Bạch Duy An nói bọn họ đã xoá ta ra khỏi gia tộc rồi mà, sao lúc này lại nhận quan hệ cha con với ta." Bạch Nguyệt buồn cười mỉa mai nói.
"Đó là do ngươi làm điều sai trái, trời đất không dung..."
"Ha...ha...ha...Trời đất không dung, ngươi đang nói ai vậy? Các ngươi chỉ nghe một phía đã đem ta ra hủy hết tu vi của ta, còn kẻ hại ta lại được tôn vinh, các ngươi càng nói ta càng thấy các ngươi đầu óc không còn tốt nữa."
"Ngươi..." Các trưởng lão tức giận như có Mộ Hàn hiện diện ở đây nên bọn họ không dám làm gì.
"Mộ Hàn, ta thấy đói rồi." Bạch Nguyệt nũng nịu dựa vào người Mộ Hàn.
Mộ Hàn liền ôm lấy eo cô rời đi, mặc kệ đám người trước mặt biến mất.
Mọi người bắt đầu tụ lại chính toà, các trưởng lão, xuống là các chưởng môn, cuối cùng là các chúng đệ tử của các phái.
"Đại trưởng lão, ngài xem đại nữ nhi của ngài đi, nó đây là ý gì, không phải chỉ phế đi từ vì của nó, nó lại nói như chúng ta giết nó vậy?". Ngôn Tình Nữ Phụ
"Chí Cường, ngươi trả lời đi." Bạch Dương cau mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nguoc-tra-nam/3313082/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.