Hệ thống này, ta không cần!
—
Vừa ra khỏi cửa Công Minh Phủ, quần áo trên người Cẩm Vân từ màu đỏ huyết, bất chợt biến thành màu tím. Dù sao, gã mặc nguyên một bộ huyết y dạo phố sẽ khiến người khác chú ý. Nguyên Phục cũng không để tâm lắm, trong bụng hắn bây giờ còn đang suy tính nên chạy hay là ở lại.
Đang lơ mơ, thì không biết từ khi nào mà Cẩm Vân đã dẫn hắn tới một ngõ hẻm gần đấy, bàn tay y vung lên tạo thành kết giới không lớn, nhưng cũng đủ bao bọc cả hai lại. Lúc này, Cẩm Vân mới nói:
- Nơi đây ta đã bố trí cách âm kết giới, không sợ kẻ khác nghe lén. Sư đệ cứ thoải mái, không cần gò bó như thế.
Nguyên Phục giật mình tỉnh hồn, đối phương vừa rồi sử một loại thủ đoạn nào đó khiến tâm thần hắn lơ là mất cảnh giác. Quả nhiên Ma Đạo cự phách, ám toán người thứ hai không ai dám nhận thứ nhất. Hắn nuốt ngụm nước bọt, cười lành đáp:
- Sư đệ lần đầu tới Đại Uy nên còn lạ nước lạ cái, chưa kịp làm quen. Mong Cẩm sư huynh thông cảm.
Cẩm Vân bật cười, nói:
- Lạ nước lạ cái mà dám ngang nhiên đột nhập phủ của tam hoàng tử. Lá gan sư đệ không khỏi quá lớn một điểm?
Nguyên Phục sượng trân, gãi đầu không biết phải đáp ra làm sao. Cẩm Vân chợt hỏi:
- Sư đệ không thắc mắc vì sao sư huynh lại nhận biết ngươi hay sao?
Nguyên Phục cẩn trọng đáp:
- Nhìn vào binh khí, cộng thêm công pháp tu hành. Nếu chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439093/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.