Hệ thống này, ta không cần!
—
Đạo thuỷ tiễn kia bắn tới thật nhanh, nhưng Nguyên Phục phản ứng cũng nhanh nhẹn không kém, vội tung người nhảy lên né tránh. Nào ngờ, thuỷ tiễn giữa đường bất chợt biến đổi, hoá thành một đầu mãng xà trong suốt, giữa không trung vặn vẹo thân hình, há miệng táp về chân hắn.
Nguyên Phục lâm nguy không loạn, từ trong túi trữ vật rút ra thường thương, mũi thương rung lên một tiếng như sáo kêu đâm thẳng tới thuỷ mãng.
Nghe “Bụp” một tiếng, thuỷ mãng bị chấn động, tia nước bắn tung tóe khắp nơi. Để lộ lỗ chỗ vô vàn vết thủng.
Tống Quân giật mình, bất giác hô lên:
- Hảo thương pháp!
Dứt lời, gã thân hình cũng theo đó nhảy ra giữa sân. Ngón trỏ cùng ngón giữa chụm lại, một tia nước truyền ra bị linh lực của y đóng thành một cây băng kiếm. Chiêu thức này giống hệt dĩ khí hoá kiếm thuật của cao thủ võ lâm, nhưng lại ở một đẳng cấp hoàn toàn khác hẳn.
Người mặc huyết bào chợt mở miệng khen:
- Huyền Băng Hoá Kiếm! Hay thật, hay thật!
Nguyên Phục không biết cái gì là Huyền Băng Hoá Kiếm, nhưng tâm thần không mảy may chủ quan. Trường thương múa lên một vòng hộ vệ trước mặt, ánh sáng lấp lóe, giữa trời chiều ánh tà cứ như vạn vạn thương ảnh cùng nhau lồng lộn.
Tống Quân bên này cũng chẳng kém, kiếm khí cách không bắn ra. Hàn khí bay tứ tung khắp hậu viện, hoa cỏ không may dính phải đều đóng thành băng. Nhất thời, toàn bộ sảnh đường ngập tràn trong tuyết trắng.
Mặc dù thế, nhưng Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439092/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.