Về tới nơi ở dành cho đệ tử ngoại môn, Thừa Tịnh Phong đặt số lượng củi công việc đã giao hoàn thành để chỗ kho đổi lấy mười lăm viên linh thạch hạ phẩm. Gã kia nhướn mày ghi vào sổ sách, móc trong túi dự trữ cấp thấp lấy ra đúng mười lăm viên ném cho hắn. Miệng không quên châm chọc khi dễ.
- Số lượng khá đấy, cố mà nhận nhiều nhiệm vụ hằng ngày để nuôi đủ chính ngươi đi.
Mím môi không nói gì, vừa xoay người đã thấy tiểu linh điểu xù lông xám béo ú theo sau chân mình, đôi mắt to đen láy ngập nước hết sức tội nghiệp, hướng tới hắn khẩn cầu trông rất đáng thương (?). Đảm bảo nếu có những nữ đệ tử ở đây, họ sẽ hét lên vì mức độ dễ thương của y trông bộ dạng này.
Thật ra Hạ Kỳ Mặc là đang căm tức, toàn thân xù lông trừng mắt hắn, trong lòng âm thầm hạ quyết tâm.
Được lắm cái tên họ Thừa kia, lão tử không tin không hành ngươi thừa sống thiếu chết sau này. Hừ hừ~
Thấy vậy hắn hốt hoảng, bối rối trong lòng không biết làm sao đối với y. Gã kia cứ thấy hắn đứng ngẩn người xoay lưng về phía gã, nhón chân dòm phía trước hắn xem có gì, tận mắt thấy có một tiểu kê xám, xấu xí, mập lù lập tức phì cười mỉa mai nói.
- Linh sủng ngươi vừa mới thu nuôi sao? Chả trách cốt khí chủ ra sao thì linh sủng sẽ như vậy.
- Linh sủng em gái ngươi, ngươi mới linh sủng, cả nhà ngươi mới đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nam-phu/3260086/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.