Xương quai xanh mê người, cộng thêm làn da trắng mịn màng như da em bé. Nếu không có vết thương bầm tím ở bả vai trái, thì tổng thể đều rất hoàn hảo.
Thẩm Mộng Phàm trực tiếp bị hành động của Tống Ôn Trạch dọa sợ, hai tay ôm lấy người với ý định che đi những dấu vết bẩn thỉu trên người, toàn thân run rẩy sợ hãi nhìn Tống Ôn Trạch.
Tống Ôn Trạch nhìn thiếu niên trước mặt thật đáng thương, đôi mắt đỏ rực nhìn mình đầy sợ hãi, hai tay giơ lên lau đi những giọt nước trên khuôn mặt thanh tú.
Cảm nhận được sự nguy hiểm, Thẩm Mộng Phàm theo bản năng né tránh sang hướng khác, hai mắt đờ đẫn cúi gằm xuống mặt đất không dám nhìn.
Tống Ôn Trạch quá hiểu, tại sao Thẩm Mộng Phàm lại cúi đầu xuống sâu như vậy, bàn tay đang giơ lên kia xoa đầu Thẩm Mộng Phàm.
Thẩm Mộng Phàm vẫn không dám ngẩng đầu nhìn hắn, Tống Ôn Trạch thật sự cảm nhận được thiếu niên trước mặt đang rất sợ hãi.
Càng khiến Tống Ôn Trạch tức giận hơn là, phía sau lưng có vài vết thương nhiễm trùng nặng, nó đang chảy máu.
Khi Thẩm Mộng Phàm cúi đầu xuống, Tống Ôn Trạch đã nhìn thấy rồi nhưng không nghĩ tới, nó lại nặng như vậy.
Cứ nhìn cách Thẩm Mộng Phàm run rẩy, sợ hãi không dám nhúc nhích cũng đủ hiểu cậu ta vẫn chưa thoát khỏi nỗi ám ảnh ngày hôm đó.
Phản ứng tránh né vừa nãy, Tống Ôn Trạch cũng đoán được Thẩm Mộng Phàm đây là không muốn hắn nhìn thấy thứ dơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nam-phan-dien-cong-luoc-nam-chinh-/3597948/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.