- Các người đã bị bắt, mau giơ tay lên!!
Khương Thiệu phá cửa xông vào, nói xong không nhịn được mà nôn khan vì, mùi máu tanh cùng với mùi thịt thối rữa, hòa chung thành một mùi vừa tởm vừa khó chịu.
Những cảnh sát theo sau cũng như thế, nhốn nháo chạy ra ngoài nôn thốc nôn tháo, có người không chịu được thì xủi bọt mép, ngất luôn.
- Tống Ôn Trạch!! - Khương Thiệu tìm kiếm bóng dáng người, gọi nhưng tay vẫn giơ súng lên phòng thủ, đề phòng hung thủ nhảy ra.
Đột nhiên, một cánh tay giơ lên, khẽ vẫy vẫy trước mặt Khương Thiệu, anh ta thấy vậy liền chạy tới phía đó, thấy Tống Ôn Trạch đang nằm dựa vào tường.
Hắn lúc này nhìn rất đáng thương, quần áo bị xé rách không thương tiếc, trên đó còn vương một ít máu đỏ thẫm đẫm, nhất là khuôn mặt điển trai bị một vết thương dài trên má nhưng vẫn không giấu được nét lạnh lùng vốn có.
Khương Thiệu thấy vậy, liền ngồi xuống rồi lấy khăn lau khô vết thương trên mặt, hỏi - Tống Ôn Trạch, cậu không sao chứ? Hung thủ đâu?
Tống Ôn Trạch lạnh lùng chỉ ngón tay về phía trước, Khương Thiệu nhìn theo hướng đó thấy một người đàn ông thất thần ngồi một góc, tay vẫn cầm một con dao chặt sắc bén.
Khương Thiệu không chút nghi hoặc, lập tức lao tới túm lấy người đàn ông kia ép xuống đất rồi khóa hai tay bằng còng số 8, một loạt thao tác kia khiến Tống Ôn Trạch cũng ngẩn người một lúc.
Tống Ôn Trạch hỏi - Anh cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nam-phan-dien-cong-luoc-nam-chinh-/3597937/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.