****************
Tống Ôn Trạch hỏi - Bây giờ luôn sao?
Thẩm Mộng gật đầu, nói - Chứ đợi khi nào? Mai thi tháng rồi, xong liền nghỉ đông, bây giờ không học thì lại phải đợi đến cuối tháng sau sao?
Tống Ôn Trạch hỏi - Kì thi tháng sao? Sao ta không biết?
Thẩm Mộng đáp - Chú mới đến chưa đầy một tuần, mà kì thi này mỗi tháng đều diễn ra, giáo viên và học sinh đều bận ôn thi, nào có ai rảnh mà nói cho một thầy giáo mới đến chứ?
Tống Ôn Trạch "à" lên một tiếng, tiếp tục cắm cúi ăn phần cơm của mình.
Ăn xong, Thẩm Mộng liền lập tức lấy sách vở ra phòng khách, chuẩn bị học thì quay lại hỏi - Cho cháu mượn điện thoại một lát?
Tống Ôn Trạch nhìn thiếu niên trước mặt vui vẻ hào hứng, trong lòng không hiểu tại sao lại cảm thấy vui lây, vừa rửa bát vừa cười toe toét.
Nói vọng ra - Điện thoại để trong túi, ngăn thứ hai. Tiện thể sạc luôn đi.
Thẩm Mộng đáp - Dạ vâng!!
Tống Ôn Trạch nhìn Giang Hoài An đã ngồi trên bồn rửa rau từ khi nào, thầm mắng - Đã hai mươi mấy tuổi rồi, sao cái tính ngồi đâu bạ đấy của em vẫn chưa bỏ được vậy?
Giang Hoài An cười, hai tay bám vào thanh nắm, nhìn Tống Ôn Trạch - Còn anh cũng vậy mà!! Tính ưa thích sạch sẽ, cái gì cũng để đúng nơi đúng vị trí, thẳng hàng thẳng lối cũng không kém trước là bao. Với lại, em chỉ vừa tròn 20 tuổi, là tuổi thanh xuân vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nam-phan-dien-cong-luoc-nam-chinh-/3597922/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.