****************
Tống Ôn Trạch trầm trồ, kinh ngạc hơn khi nơi này được dọn dẹp vô cùng ngăn nắp, sạch sẽ ngay cả một hạt bụi cũng không có.
Nếu trước mặt không có con ma nữ kia, quần áo trên người nhiễm một màu đỏ quái dị, đang lơ lửng ngồi trên sôfa giữa phòng khách kia thì thật hoàn hảo.
Con ma kia, vừa nhìn thấy hắn liền lập tức bay tới, không nói một lời thừa thãi nào, quàng tay qua cổ Tống Ôn Trạch.
Tống Ôn Trạch lại chẳng mảy may quan tâm, lập tức tiến về phía trước xuyên qua luôn, đi vào trong phòng khách nhìn cách bày trí mà tấm tắc khen.
Con ma nữ kia vồ hụp, nhận ra bản thân lúc này chỉ là một linh hồn, không thể đụng vào người kia, khuôn mặt thoáng buồn.
Đột nhiên, nhân ảnh từ trong vòng tay chui ra, nhìn dáo dác khắp nơi rồi nói - Nơi này âm khí rất nặng, hình như từng có người chết, đã vậy chết còn rất thảm, oán khí ngập phòng.
Tống Ôn Trạch nghe vậy, thoáng giật mình hỏi - Vậy Tiểu Mộng Mộng, cậu ta ở đây lâu vậy, không sao chứ?
Nhân ảnh lại nhìn Thẩm Mộng đang loay hoay trong phòng bếp, người mặc tạp đề chuẩn bị nấu ăn thì nói - Cậu ta sẽ không sao đâu, trên cổ có đeo tấm bùa hộ mệnh, cho dù có nữ quỷ áo đỏ cũng không làm gì được.
Tống Ôn Trạch nghe vậy khẽ thở phào, sau đó ý thức được bản thân sao lại lo lắng sự sống chết của nhân vật chính chứ.
"Thân là nhân vật phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nam-phan-dien-cong-luoc-nam-chinh-/3597921/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.