Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Sở Ngự Thần ngẩn ra ngắn đến nỗi không thể nhận ra, cặp mắt tà nịnh xẹt qua tia dị sắc. Khi Vân Khuynh ngưng mắt nhìn lại, đã nhanh chóng bình tĩnh như cũ.
“Ồ?”
Nam tử cười như không cười liếc xéo nàng một cái, từ giữa môi, xả ra lời nói đầy ý trào phúng.
“Đáng tiếc, bổn vương không có ấn tượng gì với quận chúa cả.”
Dứt lời, hắn thu hồi trường tiên, xoay người —
“Đêm qua chỗ núi giả, Vương gia chẳng lẽ không nhận ra thần nữ?”
Tiếng nói réo rắt vang lên, Vân Khuynh lẳng lặng đứng yên tại chỗ, lúc này, nàng không hề bỏ qua bước chân hơi dừng của nam nhân.
Bất quá, Sở Ngự Thần như cũ không hề dừng lại.
Vân Khuynh cũng không vội, nàng nhếch môi, tiếp tục nói: “Chỉ không biết thánh thượng có thông hiểu cơ mật trong Ngự Hoa Viên hay không…”
Giây tiếp theo.
Sở Ngự Thần phút chốc quay đầu lại.
Nam tử nheo mắt lại, đuôi mắt hơi xếch mười phần nguy hiểm: “Nhu Hoa quận chúa… Ở trong cung, cần phải ăn nói cẩn thận.”
Trong giọng nói, là lạnh lẽo thấu xương.
Nhưng Vân Khuynh lại rũ mắt, có chút buồn cười —
Không nghĩ vị này diễn xuất một bộ tùy ý như thế, lại “chỉ điểm” mình phải ăn nói cẩn thận.
Nàng bỗng nhiên phúc thân: “Đa tạ Vương gia đề điểm, thần nữ thụ giáo.”
Chỉ là, vô luận là thần sắc hay tư thái, đều khiến người ta tìm không ra nửa phần sợ hãi.
Sở Ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-xuyen-ke-cong-luoc-nam-than-phan-dien/2946571/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.