Cô cười cười rốt cuộc ẩn được Huân Khinh Dạ ra ngoài. Hắn ôm lấy bàn chân bị cô dẫm đỏ đau lòng, đôi mắt ánh lên tia buồn bã.
Cô tắm xong đi ra nhìn hắn như cún con nhìn mình nhướng mày lạnh lùng lướt qua, Huân Khinh Dạ thấy vậy vươn tay ôm lấy cô vào lòng. Cảm nhận mùi hương của cô hắn mới an tâm hơn một chút.
-"Đừng ra ngoài, chờ tôi đi tắm!"
Cô gật đầu nhìn hắn đặt mình qua một bên rồi bước vào trong. Cô nhớ lại đoạn thời gian này bản thân đã quá yếu đuối...thật nhớ tới lúc trước cô mạnh mẽ oai phong ra sao. Bất quá cô cũng không thể để yên bản thân yếu đuối!
Cô lăn xuống giường bắt đầu tập hít đất. Hệ thống bên trong nhìn ra lại tiếp tục cà khịa cô.
*Ký chủ là muốn làm Saitama sao?*
*Ngươi ngậm miệng trước khi ta nhét bom vào ngươi!*
*Nếu cô làm tôi như vậy...mọi khóa sức mạnh sẽ không được giải, ngoài ra cô cũng không thể rời khỏi đây. Không thể sống lại...ây da! Thật đáng tiếc a!*
Cô chính là liền nhẫn. Vẫn là chữ nhẫn có giá trị.
*Nhất định một ngày ta sẽ giết ngươi!*
Nói chuyện tầm phào với hệ thống thêm một lúc cô lại thấy Huân Khinh Dạ khoác áo tắm đi ra. Hai tai hắn hồng hồng liếc nhìn cô, cô liền hiểu hắn là ai rồi! Đổi một nụ cười lưu manh cô hai tay xoa xoa lại gần hắn.
-"Ây da, tiểu Dạ Dạ cậu quên mang quần áo vào sao?"
Huân Khinh Dạ có chút ba chấm nhìn nữ nhân hai mắt sáng hoắc không chút kiêng dè nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601566/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.