Huân Khinh Dạ đứng tại phòng cô nhíu mày, phòng cô vừa vặn sát cửa sổ phía đối diện. 
Huân Khinh Dạ cả người cũng trở nên có chút khó chịu. Cô cảm nhận được sự khó chịu của hắn nhưng cũng không thể làm được gì, dù sao tên đó ở đây cô cũng thêm nguy hiểm... 
*Ký chủ à! Sao nhìn sắc mặt cô tệ quá vậy?* 
*Hệ thống ngươi đây là cố tình hỏi vậy sao?* 
*Đâu có đâu nào? Tôi đây là quan tâm cô nha!* 
*Nếu ngươi có quan tâm thì làm ơn hãy dùng cách nào đem tên kia cút khỏi tầm mắt ta đi! Không thì mở thể lực lại cho ta cũng được!* 
*Ký chủ sao có thể a! Cô mơ cũng thật đẹp, bên cạnh cô có người coi cô là mục tiêu a!* 
*Mắt ta không mù, ngươi không cần nói!* 
*Người đó còn muốn móc hai con mắt xinh đẹp của cô nha. Tôi còn muốn xem cô trụ được bao lâu đây?* 
*Còn ta muốn đem miệng ngươi nhét dẻ lau vào tin không?* 
Tức chết cô mà! Không đâu tự dưng hệ thống đáng đánh này lại lên chọc tức cô! Thấy cô dạo này hiền quá rồi sao? 
*Túi vũ khí của cô vẫn trong tay tôi nha ký chủ...* 
. 
Mô phật! Hệ thống nhà cô từ bao giờ lại thiếu đánh tới như vậy! Tạo nghiệp mà!!! 
Lúc cô đang tám với hệ thông nam chính cũng không rảnh, hắn bắt đầu lắp camera bên ngoài ban công phòng cô. Không hiểu sao ngay cả ba mẹ cô cũng không ngăn cản hắn. Cô thực lòng muốn khóc. Huân Khinh Dạ mới là con họ a! 
Sớm hôm sau Huân Khinh Dạ bị gọi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601565/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.