Huân Khinh Dạ đem Huyết Bạch ném tới một góc trường, nơi đó cũng không có quá nhiều người đi lại. Huyết Bạch ôm cánh tay bị ấn đau nhíu mày.
-"Thật không ngờ tới, một kẻ thư sinh như cậu lại có sức lực lớn tới vậy!"
-"Rời xa cô ấy! Nếu không tôi không chắc sẽ làm gì cậu đâu!"
Huân Khinh Dạ đẩy gọng kính lên nhìn tới Huyết Bạch vẫn đang ôm cổ tay, Huyết Bạch nghe vậy môi không thể ngưng câu nụ cười.
-"Cậu đùa cũng thật hay...vậy cậu nghĩ mình là ai để có thể quản tôi? Cậu không có quyền ngăn cấm ai thích cô ấy, càng không có quyền bắt cô ấy chỉ có một mình cậu!"
Tay Huân Khinh Dạ siết chặt, hắn biết chứ. Chỉ là.....
-"Dù là như vậy, nhưng nếu cậu không tránh xa cô ấy thì đừng trách tôi. Lời cảnh cáo này của tôi không phải để trưng!"
Huyết Bạch nghe vậy nhưng nụ cười vẫn không tắt vỗ lên vai Huân Khinh Dạ.
-"Không phải chỉ là nữ nhân sao? Cậu cũng không cần vì cô ấy mà làm mất đi hòa khí hai phe chứ?"
Huân Khinh Dạ hất tay Huyết Bạch ra ánh mắt phi thường nghiêm túc nói.
-"Cô ấy không chỉ là nữ nhân bình thường! Cô ấy là người con gái cả đời tôi yêu! Vậy nên dù có quay lưng, đối đầu với cả thế giới. Chỉ cần cô ấy bình yên hạnh phúc...tôi cũng sẵn lòng."
Huyết Bạch nghe vậy tay liền đưa lên đầu ra hiệu đầu hàng.
-"Vậy tôi nhận thua, an tâm tôi chỉ coi cô ấy như bạn bình thường thôi. Con người hào sảng như cô ấy rất khó yêu!"
-"Nhớ lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601554/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.