Cô tuy ngất nhưng tay vẫn không rời khỏi tay Huyết Bạch, vẫn luôn nắm lấy tay hắn. Huyết Bạch cũng hết cách đành phải mặc cô nắm tay. Bác sĩ khám xong tháo khẩu trang xuống mỉm cười nhìn Huyết Bạch bên cạnh.
-"Cậu là gì của bệnh nhân?"
-"Tôi là bạn của cô ấy, cô ấy không sao chứ?"
Ánh mắt của bác sĩ lập lòe gì đó rồi cười nói.
-"Ra là bạn trai sao! Cô ấy không có chuyện gì! Chắc do hạ đường huyết nên mới choáng một chút, sau này để trong túi áo cô bé ấy vài viên kẹo như vậy sẽ làm cân bằng đường trong cơ thể cô bé. Vậy sẽ tốt hơn."
-"Cảm ơn bác sĩ, vậy cậu ấy chỉ cần tỉnh lại liền có thể xuất viện đúng không ạ?"
Bác sĩ gật đầu, một y tá liền tiến lên.
-"Mời cậu theo tôi làm thủ tục!"
Huyết Bạch nhìn tay cô vẫn không buông ra liền có chút thở dài.
-"Chị đi trước nhé, xíu nữa cô ấy tỉnh lại tôi sẽ đi tới làm sau!"
Bác sĩ liền kéo tay y tá đi, Huyết Bạch có chút ngại ngùng. Biết rằng hai người kia đã có hiểu lầm gì rồi nhưng giờ hắn có giải thích cũng vô dụng.
Bên kia Huân Khinh Dạ kéo từng xác của những kẻ kia cho vào thùng rác thật gọn gàng, đem tóc cũng như những thứ còn lại tiêu hủy hoàn mỹ, camera đã sớm bị hắn hack. Đem cặp kính đeo lên hắn nở nụ cười tàn ác, bất kể ai...dám đụng vào người con gái của hắn đều phải trả giá.
Cô sau khi thấy đã tới lúc liền tỉnh lại đem ánh mắt nhìn qua liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601553/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.