Ngốc tử? Hắn gọi ai là ngốc tử vậy? Thấy tay hắn rút về cô liền nhào lên cắn cho hắn một cái. Lang Thiên Bá ăn đau cũng chỉ mỉm cười sủng nịnh mặc cô cắn cho hết tức liền thôi. Đám nô tì cùng mấy tên cận vệ thấy vậy chỉ biết mắt nhìn chân coi như bản thân đã mù!
Những ngày sau cô vẫn luôn đúng giờ mỗi tối giải độc cho hắn. Mỗi sáng vẫn luôn cùng hắn ân ái phát cẩu lương. Mọi người đều đồn...Thái tử chính là sủng Trắc phi tới tận trời!
Hoàng đế nghe vậy cũng chỉ cho qua, tên đó còn sống được bao lâu chứ? Coi như cho nó hưởng thụ một chút trước khi lìa đời, kẻ mang danh làm cha như hắn cũng không coi là cạn tình cạn nghĩa!
Ngoài mặt là vậy, bên trong cô giúp Lang Thiên Bá âm thầm gọi binh chuẩn bị soán ngôi. Ngoài ra còn bắt đầu cải thiện mối quan hệ với các đại thần trong chiều. Cô âm thầm điều tra kẻ nào nên giữ kẻ nào không.
Một năm nữa hạn lũ sẽ tới, binh lính sẽ điều đi khá lớn, đó là thời cơ thích hợp. Giờ đây Lang quốc đang trong cảnh thái bình, cũng chỉ có yêu ma cấp thấp lũng loạn bọn chúng thấy long mạch cũng không dám làm càn. Vậy nên rất dễ để soán ngôi!
Cô hai tay cầm hai đùi vịt ngồi trên ghế gặm, Lang Thiên Bá một bên đưa rượu tới miệng cô. Ầy vừa có đồ ăn ngon, lại vừa có mỹ nhân ngắm...quyết định lịch kiếp của cô quả không sai. Tuy rằng mỹ nam dưới này không có đẹp bằng Độc Nhược Khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601498/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.